[Tổng hợp Hint] Johnlock - Sherlock (2010) BBC - Ss1 Ep 2
Sherlock
The Blind Banker
Tập hai đây rồi! Chúng ta lại được tiếp tục đẩy thuyền Johnlock! Soi hint thôi!! (Thực ra chúng ta
cũng không cần phải soi quá nhiều khi tình tiết cứ lồ lộ ra hết vậy mọi người ạ =))
Sherlock Ngầu
Mới vào phim đã thấy cảnh cuộc sống “vợ chồng” khá
êm ấm rồi. Đầu tiên là John đi siêu thị mua đồ cho cả hai, nhưng thẻ không dùng
được, J về tay không kể với S và hỏi mượn anh tiền mặt. Sherlock chỉ nhẹ nhàng nói một câu ngắn gọn súc
tích mà rất chất: “Lấy thẻ của tôi đi”. Chẳng khác nào đưa lương cho vợ đi chợ
ý hihihihi =))) Sau đó J đem về hai túi đồ
bự luôn. Các anh chồng phải học tập cái này ngay!
Sau khi đi siêu thị về, John nhìn thấy Sherlock đang chăm chú đọc tin tức trên laptop, bỗng anh nhận ra một điều gì đó rất quen thuộc.
J: - Đó là vi tính của tôi?
S: - Đương nhiên.
J: - Cái gì?
S: - Cái của tôi trong phòng ngủ.
J: - Cái gì? Và anh không màng đi lấy nó? Nó (laptop của J) có mật mã bảo vệ mà?!
S: - Chỉ là một cách nói. Mất không tới một phút để đoán ra mật khẩu của anh, unexactly Fort Knox.
J: - Phải. Cảm ơn - John bước tới đóng cái laptop thật mạnh và giật lấy nó khỏi tay Sherlock.
S dùng lap của J mà không thèm hỏi trước. Trong
khi lap của mình thì không dùng. Còn tự giải mật khẩu trong vòng 1ph =)) J bực mình giật
cái laptop, và thế là anh S hơi bị buồn =))) (cho anh xài ké tí thôi mà)
Ra mắt John với bạn cũ
John nói với Sherlock rằng mình muốn tìm việc vì thiếu tiền và hỏi mượn tiền anh, thế là anh dắt John tới ngân hàng. Ở đây hai người gặp Sebastian - bạn học chung đại học với S:
Se: - Sherlock Holmes! Bao lâu rồi - tám năm kể từ lần cuối tôi chạm mặt anh? - vui vẻ bắt tay Sherlock.
S: - Đây là Bạn tôi, John Watson - S nhấn giọng từ "friend"
Se: - Bạn? - Seb quay sang nhìn John ngạc nhiên
J: - Đồng nghiệp.
Se: - Phải rồi. - bắt tay John và cười như nghe được điều hợp lý hơn.
Bị John phủ nhận mối quan hệ, anh S im lặng trưng ra bộ mặt có chút bất mãn, còn J chu miệng lại như kiểu mình đã nói rất gượng =)))
Và rồi họ có một hợp đồng phá án cho Sebastian để đổi lại kha khá tiền.
Bánh bèo xuất hiện
John vừa trở về nhà sau buổi phỏng vấn, anh chỉ mới vừa quăng chiếc áo khoác lên ghế, Sherlock, đã ngồi đó chắp tay suy nghĩ từ lúc nào, cất tiếng:
S: - Tôi đã nói, anh có thể đưa tôi cây viết không? (nói nhưng không hề nhìn John)
J: - Gì? Lúc nào?
S: - Một tiếng trước (mắt vẫn nhìn thẳng)
J: - Chẳng phải đã thông báo tôi ra ngoài rồi sao? (quăng cây bút cho S, S chụp lấy bằng một tay, mắt không lay chuyển)
Ghê chưa, kêu người ta đưa đồ cho mình, người ta phải làm theo đúng như vậy mới chịu, dù cho phải ngồi chờ cả tiếng đồng hồ :v
J: - Tôi đi phỏng vấn xin việc ở phòng mổ đó. - John vừa nói vừa soi gương, trông muốn chăm chút ngoại hình.
S: - Nó thế nào?
J: - Tuyệt. Cô ấy rất tuyệt.
S: - Ai?
J: - Công việc. (J quay lại nhìn S trân trân)
S: - Cô ấy?!
J: - Nó.
Sherlock im lặng rồi liếc mắt ngán ngẩm, lắc đầu về phía cái laptop chứa thông tin vụ án mới: - Ừm, xem đi.
Nhìn như màn tra khảo kinh điển của mấy ông chồng/bà vợ =))
John gặp chị Sarah xinh xinh ở nơi phỏng vấn, hai người cũng thả thính qua lại, J về nhỡ lời nói hớ ra và S hỏi lại liền. Anh không che dấu được đâu J à =)))
Lao vào vụ án bỏ mặc bạn
S dẫn J tới gặp một tên chuyên vẽ graffiti để giải mã các hình xịt trong vụ án. Hắn ném cho J cái bình sơn của mình để rảnh tay cầm điện thoại xem hình những hình xịt. Bất ngờ hai anh dân phòng đến, Sherlock và tên xịt sơn chạy mất dạng trước khi John kịp nhận ra. Trên tường là hình vẽ dân phòng mũi lợn, dưới đất là túi đựng một đống bình xịt, trên tay là một cái bình xịt đang dùng dở, và John bị dân phòng hốt nhanh không cần giải thích.
John trở về nhà vô cùng bực tức, anh đóng cửa mạnh đến nỗi nghe cái rầm. Sherlock đứng quay lưng về phía anh, bình thản nói:
S: - Anh mất một lúc đấy.
John nắm chặt hai nắm đấm trong tay:
J: - Vâng, thì, anh biết nó thế nào mà. Hạ sĩ canh phòng không thích nhanh chóng lắm, nhỉ? Chỉ làm thủ tục. Dấu vân tay, đơn phạt, và tôi phải có mặt ở tòa án vào thứ ba.
S: - Cái gì cơ? (ngẩng đầu lên)
J: - Là tôi! Sherlock! Ở tòa, vào thứ ba! (nói lớn) Họ đang cho tôi một ASBO.
S: - Tốt. Được. (cúi đầu tiếp tục lật sách)
J: - Anh muốn nói với anh bạn thân nhỏ bé của anh là hắn được chào mừng để đi và tự xoay sở bất cứ lúc nào.
John định cởi áo khoác ra và ngồi xuống nghỉ ngơi, nhưng chưa cởi được tới ngang lưng thì Sherlock đã lao đến mặc lại áo cho John và nhanh chóng đẩy anh ra ngoài cửa, vừa đẩy vừa nói về vụ án, lấy áo khoác của mình và dẫn anh ra ngoài phố. (hay lắm Sherlock :v )
Cả hai tới nhà của chị gái người Trung Quốc. S đã phải vào bằng đường cửa sổ (khúc này thương J, anh không đủ cao như ai kia để nhảy lên lấy thang :))) nên đành phải đợi S vào trong và mở cửa. Tuy nhiên, S lại quên luôn J, một mình lục lọi căn nhà, mặc kệ J kêu gào ngoài cửa. Ai ngờ kẻ đột nhập vẫn còn ở trong phòng, hắn nhanh chóng khóa tay S và làm anh nghẹt thở. Lúc này S có kêu gào thì J cũng chả biết mà cứu được.
Vào nhà mà không chịu mở cửa cho J vào, kết cục bị
trói nghẹt thở, anh chừa đi :)))
Cơ mà đi ra mặt tỉnh lắm, làm bộ như tôi ổn, mọi thứ đều ổn :)))
Làm trò con bò
Cả hai cùng tìm kiếm những hình xịt trên những con đường trong đêm tối. Bất ngờ John tìm thấy một bức tường chứa đầy những ký tự hình xịt, anh lập tức gọi cho Sherlock nhưng không bắt máy, anh vội vã chạy đi tìm Sherlock. Cả hai quay lại chỗ bức tường, John soi đèn vào, một bức tường đá trống không. Tất cả hình xịt đã biến mất.
J: - Nó bị sơn chồng lên rồi Tôi không hiểu, nó đã...ở đây. 10 phút trước tôi đã thấy nó. Toàn bộ hình sơn xịt.
S: - Ai đó không muốn tôi thấy nó.
Sherlock bước lại gần John, áp hai lòng bàn tay vào giữ chặt đầu anh và cúi người nhìn thẳng vào mắt anh. John bất ngờ bị ép đầu, hai mắt anh nhắm chặt lại:
J: - Sherlock! Anh đang làm gì...?
S: - Suỵt! John, tập trung nào! Tôi cần anh tập trung. Hãy nhắm mắt lại.
J: - Gì? Tại sao? Tại sao? Anh đang làm gì vậy?
Sherlock buông tay khỏi đầu John, thay vào đó nắm chặt hai bắp tay anh khiến anh co rúm lại, mắt vẫn không rời khỏi mắt anh, và cả hai bắt đầu di chuyển vòng tròn.
S: - Tôi cần anh cực đại hóa bộ nhớ hình ảnh của anh (giọng gấp gáp) Cố tưởng tượng lại thứ anh đã thấy. Anh có tưởng tượng được nó không?
J: - Có. (vẫn đang xoay vòng vòng)
S: - Anh có nhớ nó không?
J: - Có, chắc chắn.
S: - Anh nhớ được mẫu mã không?
J: - Có chứ.
S: - Anh nhớ được bao nhiêu? (Sherlock nghiêng đầu nhìn vẻ đầy hoài nghi)
J: - Này, đừng lo
S: (ngắt lời) - Bởi vì bộ nhớ trung bình của con người chỉ chính xác 62% về hình ảnh.
J: - Này đừng lo, tôi nhớ hết chúng mà. (vẫn đang xoay)
S: - Thật chứ?
J: - Ít nhất sẽ nhớ, nếu tôi có thể với tới cái túi của tôi. Tôi đã chụp hình lại.
John đẩy Sherlock ra, móc trong túi cái điện thoại, mở hình cho Sherlock. Sherlock cứng họng. Cuối cùng hai người cũng ngừng quay, tôi chóng mặt quá :v :v :v .
Anh nghĩ John thường vậy luôn hả Sherlock :v
Bỏ Sherlock để hẹn hò với bánh bèo, kết cục: hẹn hò với Sherlock thành công :v
Sherlock chìm ngập trong đống tài liệu để giải mã ký tự hình xịt nhưng vẫn không ra. Anh nói với John:
S: - Tôi cần chút không
khí. Tối nay chúng ta sẽ ra ngoài. (anh khó ở nên J phải đi chơi với anh, thật
hợp lý :)) tự quyết
định cho J luôn)
J: - Thực ra thì, tôi có
một cuộc hẹn. (No no, anh tự quyết định cho mình)
S: - Cái gì? (anh dám bỏ
tôi theo con khác? :))
J: - Hai người thích nhau
thì ra ngoài và đi vui vẻ ở đâu?
S: -
Đó là điều tôi đã đề nghị. (Có ý gì đây? :)) Ý là
anh với J cũng giống như “hai người thích nhau” (two people do like each other)
và “ra ngoài vui vẻ” (go out have fun) ha :)).
Sau
đó S đã đưa J vé xem xiếc (trông có vẻ là một ông mai rất tốt) nhưng thực chất
là để phá đám cuộc hẹn của hai người =)) (anh thâm nho lắm chứ không tự dưng tốt bụng tư vấn, đưa vé các kiểu đâu nha =))))
J: - Chào, tôi có đặt hai vé tối nay. (nói với tiếp tân)
A: - Tên là gì ạ?
J: - Holmes. (vì đây là vé S mua)
A: - Thật ra thì, tôi có 3 vé với cái tên đó.
J: - Không, tôi không nghĩ vậy, chúng tôi chỉ đặt hai vé.
S: - Nên tôi đã gọi lại và đặt thêm cho tôi một vé.
Giọng nói của Sherlock vang lên từ phía nào đó khiến cho tâm trí John giật mình, anh ngán ngẩm quay đầu về hướng giọng nói vang lên, và bóng hình thân quen đó xuất hiện. Sherlock nhẹ nhàng bước ra từ sau bức tường, dừng lại trước mặt bạn gái John, anh chìa tay ra chực chờ, gương mặt tỉnh bơ:
S: - Tôi là Sherlock.
Chị bạn gái bị hết hồn, không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vì phép lịch sự xã giao, chị cũng đưa tay ra bắt tay Sherlock say "hi". Sherlock đáp lại "xin chào" rồi bỏ đi :v
Xuất hiện như một vị thần, biến mất như một cơn gió :v
Xuất hiện như một vị thần, biến mất như một cơn gió :v
Bravo Sherlock! Không chỉ phá đám được buổi hẹn của J, S còn lôi J và bạn gái anh vào cuộc điều tra với mình (một mũi tên trúng hai đích) =)) Đừng nhờn với anh. Tưởng bỏ anh theo gái mà dễ à :)))
Một khoảnh khắc định nói rồi lại thôi. Tội chưa. Dắt gái đi chơi mà bị cái đứa phong long nó ám quẻ ngay sau mông thế này thì làm ăn gì được =))) Đã vậy phong long còn lảm nhảm luyên thuyên suốt trong lúc người ta đang thưởng thức nghệ thuật, hệt như mấy cái đứa thích thuyết minh phim mà đi xem rạp ấy, muốn qua táng cho nó vài cái cho phù mỏ đi nhưng mà đang đi với gái nên phải kìm lại để giữ hình tượng =))) (máu dồn lên não thật).
Buổi hẹn hò của ba người (thực chất là của J với S) đã kết thúc tốt đẹp bằng màn đánh nhau không thể mỹ mãn hơn :v
Sau khi dẫn John và bạn gái anh về nhà, Sherlock bỏ ra ngoài tìm cách giải ký tự, không biết rằng hai người đã bị bắt đi trong lúc đó.
Lúc này cả băng nhóm tưởng J là Sherlock, cãi làm
sao được khi bao nhiêu đồ đạc trên người anh toàn có tên S: thẻ tín dụng, tờ
séc, vé xem xiếc, thậm chí J còn từng nhại S bằng câu “Tôi là S vĩ đại…”. Đấy, ở
với nhau rồi cái gì cũng dính dáng đến nhau.
Hết chối nổi rồi anh :))) Sống với nhau kiểu gì mà để ai ai cũng hiểu nhầm thế kia :)))
Sherlock cứu John
Sherlock lại xuất hiện đúng lúc như những anh hùng thường thấy trong các bộ phim siêu nhân. Lúc này mặc dù đang trong vòng nguy hiểm cận kề cái chết, hai người vẫn đối đáp với nhau rất là hài hước.
Người đàn bà (B) đặt lên đùi Sarah một bông hoa giấy màu đen, một nghi thức trước khi tổ chức của bà ta giết chết một ai đó. John gằn giọng hét lên:
J: - Tôi không phải là Sherlock Holmes!
B: - Tôi không tin.
S: - Bà nên tin đi! - Phía sau lưng B, một bóng đen khoác áo choàng dài xuất hiện - Sherlock Holmes không hề giống anh ta chút nào.
Sherlock nhảy vào bóng tối, tránh nòng súng của người đàn bà, vẫn tiếp tục cất tiếng:
S: - Anh mô tả tôi thế nào, John? Tháo vát? Năng động? Bí ẩn?
John ngửa cổ lên để lấy không khí, anh thở mạnh như vừa chết đi sống lại khi biết đó là Sherlock. Cuối cùng anh cũng đến cứu tôi:
J: - Trễ.
Cuối cùng Sherlock cũng đã giải cứu hai người thành công. Vụ án được giải quyết, John vẫn lấy được tiền, và Johnlock lại có thể ngồi cùng nhau trò chuyện yên bình như này:
Vậy là kết thúc tập 2 rồi nhé! Tập này khá ít hint so với tập trước, chắc là do có sự xuất hiện của nữ phụ... =)))
Tập này không được thấy anh Mycroft và anh Lestrade, bù lại, chúng ta được dự báo sự xuất hiện của một nhân vật phản diện quan trọng trong tập tới, có mật danh là M (chắc là các bạn cũng đoán ra ai rồi ha =)))
Hẹn gặp lại ở Tổng hợp hint Johnlock ss1 ep3!
Casino - Casinos & Slot Machines - MapyRO
Trả lờiXóaFind Casinos and Slot Machines in a location near 광주광역 출장마사지 you and other Casino Near you from 11 am to 10 am. 동두천 출장마사지 Nearby Casino - 삼척 출장마사지 South Beach, 안성 출장샵 MA 군산 출장안마 3.75. Nearby Casino - Hollywood