[Tổng hợp Hint] Johnlock - Sherlock (2010) BBC - Ss2 Ep 1
Sherlock
A Scandal in Belgravia
Welcome back my Soiers :)))) (tự chế ra đấy!) Chào mừng trở lại với du thuyền hạng nhất! Vậy là chúng ta đã cùng bước tiếp qua mùa thứ 2 của
series Sherlock. Mùa 2 hứa hẹn sẽ có nhiều kịch tính hơn, đặc biệt có sự xuất hiện
của nhân vật vô cùng đặc biệt trong tập này: Irene
Adler.
Ở cuối mùa 1, chúng ta còn nhớ Jim Moriarty đã quay lại để giết cả Sherlock và John. Giữa không khí căng thẳng, đột nhiên tiếng nhạc chuông của Mo vang lên, biến cuộc đối thoại trở nên hài hước. Nhờ cuộc điện đó từ Irene, Mo đã đổi ý không giết J và S nữa.
Sher giận dỗi
S và J trở lại cuộc sống thường ngày, lại là những vụ án nhàm chán. J tiếp tục viết blog về S. Trong một lần đi khám nghiệm tử thi, S đã hỏi J:
S: - Mọi người thật sự đọc blog của anh chứ?
J: - Thế anh nghĩ các khách hàng của chúng ta từ đâu ra?
S: - Tôi có một website.
J: - Trên đó anh liệt kê 240 loại tro thuốc lá khác nhau, không ai thèm đọc website của anh cả.
Sherlock nghe xong có một sự trừng mắt nhẹ nhìn John, sau đó anh bỏ đi mà không thèm nói gì. (tôi đã liệt kê 240 loại tro, là 240 chứ không phải 24 đâu đấy!!! Sao anh giám phủi đi trí tuệ và công sức của tôi vậy hả?!?! Dỗi rồi! =))))
Khi bạn lười ra
khỏi nhà nhưng vẫn muốn phá án, bạn sẽ bảo J tới hiện trường và…videocall cho
mình. S choàng mỗi chiếc khăn tắm, yên vị trên ghế chỉ thị cho J mặc cho J
tranh cãi bất kì điều gì, J cũng thật là kiên nhẫn khi nghe theo hầu hết mọi ý
muốn của S. Và chúng ta thấy cảnh J vừa cầm laptop, vừa đi loanh quanh nói chuyện
với cái laptop trông rất…tự kỷ.
Niềm vui từ Buckingham
Cả hai được anh Mycroft hộ tống tới cung điện Buckingham
cho một vụ án quan trọng. Tới nơi, J đã phải câm nín khi thấy S chỉ choàng mỗi
cái khăn tắm bên ngoài tấm thân trần (là ương ngạnh hay là do quá lười??? :v ) J cũng thể hiện
sự hơi biến thái của mình khi ngó nghiêng soi người S (anh muốn thấy cái gì hả J? =))
J: - Anh có mặc
cái quần nào không?
S: - Không.
(tôi sẽ cố gắng không nghĩ là hai người đang nghĩ chuyện đen tối :)))
Bonus cho các bạn 😝
WOA WOA WOA! Sao anh dám để người khác nhìn thấy ngoài John hả!!!
Trộm đồ cho John
Lúc đầu nghe J nói muốn ăn trộm 1 cái gạt tàn, khúc
sau đã ăn trộm gạt tàn cho J rồi, làm J phải phì cười. (miễn là anh muốn, tôi sẽ
làm hihihi :))
J: - Hahaha, tôi
đang đấu tranh một cách nghiêm túc với thôi thúc muốn ăn trộm một cái gạt tàn.
…
J: - Được rồi, việc hút thuốc, làm sao anh biết?
S: - Bằng chứng
đã ở ngay dưới mũi anh, John, vì anh luôn nhìn nhưng không quan sát.
J: - Quan sát
gì?
S: - Cái gạt
tàn (lôi cái gạt tàn trong người ra) - cả hai cười khúc khích.
Sau đó hai anh bị chị I chụp ảnh như chụp bằng chứng
“ngoại tình” vậy :v
Màn
hóa trang đầy đau đớn
Diễn xuất có vẻ như là một tài năng và là một sở thích của S. Để vào được nhà của I, S đã đóng giả thành người đang gặp nạn cần giúp đỡ, và anh đã nhờ J "hóa trang" cho mình:
S: - Đấm vào mặt
tôi đi!
J: - Đấm anh
sao?
S: - Phải! Đấm
tôi, vào mặt. Anh không nghe tôi nói sao?
J: - Tôi thường
được nghe người ta nói “đấm tôi đi” nhưng là theo ngụ ý khác.
S: - Ôi, lạy
chúa! *bốp* (đấm vào mặt J)
J: *bốp* (đấm lại
vào mặt S) (anh dám đánh tôi à)
S: (đứng dậy) -
Cảm ơn, cú đó…*rầm* - J lao vào xô
ngã S (chưa hết đâu, cú hồi nãy khá đau đấy, tôi sẽ trả lại anh hết :). John ghì chặt lấy cổ Sherlock khiến anh không
thể nhúc nhích.
S: (nói trong
khó thở) – Ok, tôi nghĩ giờ chúng ta xong rồi, John! (kết thúc việc “hóa trang”
ở đây được rồi)
J: - Anh muốn
mình nhớ rằng, Sherlock, tôi từng là lính sao? Tôi đã giết người! (tôi cũng có
thể giết anh đấy!)
S: - Anh là một
bác sĩ! (anh cũng cứu người mà! Anh vẫn còn lương thiện =))
J: - Tôi đã có
những ngày tồi tệ! =)))
Lần đầu tiên thấy
hai người đánh nhau như những đứa trẻ vậy =))
“Tiểu tam” xuất hiện J))
Hai người đến
chỗ I, I đã làm S vô cùng bất ngờ khi hoàn toàn khỏa thân trước mặt anh không hề e ngại.
S cố gắng quan sát I để tìm thông tin về cô nhưng vô ích.
I: - Xin mời, hãy ngồi xuống. Hay là anh thích dùng trà, tôi có thể gọi người hầu.
S: - Tôi đã dùng khi ở cung điện rồi.
I: - Tôi biết.
S: - Rõ rồi.
Irene ngồi vắt chéo chân trên chiếc ghế sofa, hai tay đặt khéo léo che đi những phần cơ thể nhạy cảm. Sherlock nhíu mày chăm chú quan sát cô, còn cô thì mỉm cười đầy tự tin nhìn thẳng vào mắt Sherlock thách thức.
Nhìn cảnh S chăm chăm nhìn I, I cũng chăm chăm nhìn S, hai người nhìn nhau, J đã phải nói một câu để “phá game” hai người:
J: - Tôi cũng đã dùng trà tại cung điện, nếu có ai quan tâm.
(Nhìn cái quần què! Tôi còn đang đứng ở đây đấy nhá hai người liệu chừng =)))
"Tiểu tam" cũng hóa thành fangirl
Irene nhìn thấy những vết thương trên mặt Sherlock, cô nói:
I: - Có ai đó
yêu anh đấy. Nếu tôi phải đấm vào khuôn mặt đó, tôi cũng sẽ chừa mũi và
răng lại. (để giữ gìn nhan sắc cho S hihi) (Sau đó quay qua nhìn J đầy ẩn ý).
J: - Ha ha, cô
có thể làm ơn mặc thứ gì đó vào được không? Ờ, bất kỳ thứ gì, một cái khăn giấy
chăng?! (đánh trống lảng hay lắm J :))
I: - Tại sao?
Anh cảm thấy bị phơi bày sao? (chuẩn quá còn gì!!!)
Safe word của Sherlock và John
Kẻ thù chĩa
súng vào J để uy hiếp S, S đã phải mở khóa két vì sự an toàn của J.
S và J cũng có
mật mã riêng nữa nè! Đi với nhau lâu ngày đương nhiên phải có chứ!
Chăm sóc cho Sherlock
Sau khi S bị I tiêm thuốc mê, J đã đỡ S về giường để
đảm bảo sức khỏe cho anh.
J: - Anh đang làm gì thế? Sao? Không, không, không được. Quay trở lại giường đi! Sáng mai anh sẽ ổn thôi. Cứ ngủ đi. - John vòng hai tay dưới cánh tay Sherlock và kéo anh về lại chiếc giường.
S: - Tất nhiên
là tôi sẽ ổn, tôi đang ổn. Tôi hoàn toàn ổn.
J: - Đúng, anh
rất tuyệt. Còn bây giờ, tôi sẽ ở ngay phòng bên cạnh nếu anh cần tôi.
S: - Tại sao
tôi lại cần anh?
J: - Chẳng vì
sao cả. (tôi giúp anh vô điều kiện =)))
John đếm số tin nhắn Irene gửi Sherlock
I đã thay nhạc chuông tin nhắn của S bằng âm thanh rất
nhạy cảm J))) và có vẻ như S không có ý
định đổi lại nhạc. Việc này làm J khá là khó chịu. Anh thể hiện sự “ghen tuông”
của mình bằng cách đếm chính xác số tin nhắn của I.
Điện thoại S có tin nhắn, John liền liếc qua anh khó chịu:
J: - Năm mươi bảy.
S: - Xin lỗi, gì cơ?
J: - 57 lần những tin nhắn đó mà tôi đã nghe thấy.
S: - Thật kinh dị khi anh đếm chúng.
Khi ghen thì người ta có thể làm được bất cứ việc gì kể cả những việc trông rất dị thường =)))
Thêm một fangirl thầm lặng
(phải, chúng ta có rất nhiều fangirl
hureeey!!! =))
Thực chất mấy
chị bạn gái của các anh nam chính chỉ đóng vai trò làm bức bình phong cho hai
anh thôi. J (không hiểu vì sao) đã có bạn gái mới (và có vẻ như trước đó đã có
rất nhiều cô bạn gái khác. Ở đây chúng ta có thể thấy là bạn gái J thay như áo,
nhưng chỉ có S là vẫn ở bên cạnh J))). Chị Jeanette (bạn gái mới) đã có những
phát ngôn chuẩn đến mức tất cả fangirl đẩy thuyền Johnlock cũng phải gật gù:
J nghe điện thoại
của Mycroft:
J: - Anh có chắc
đêm nay sẽ là một đêm nguy hiểm không?
M: - Không,
nhưng tôi không nói chắc được. Anh phải ở bên nó (Sherlock), John.
J: - Nhưng tôi
đã có kế hoạch rồi.
M: - Không được.
(tắt máy)
J bước lại chiếc
ghế sofa và ngồi xuống đối diện Jeanette:
J: - Anh thực sự
xin lỗi.
Je: - Anh biết
không, các bạn em đã nhầm về anh. Anh là một người bạn trai TUYỆT VỜI. (nhấn mạnh
chữ “great”)
J: - Ok, điều
đó thật tốt. Anh đã luôn nghĩ rằng mình rất tuyệt. (vẫn chưa hiểu chuyện)
Je: - Sherlock
Holmes đúng là một người đàn ông may mắn! – Je nhìn đồng hồ đeo tay với thái độ
bực dọc.
J: - Ôi,
Jeanette, làm ơn đi.
Je: - Không, em
nghiêm túc đấy. Điều đó thật ấm áp. Anh sẽ làm bất kỳ điều gì vì anh ta. (bỏ
đi) Và anh ta thậm chí còn không thể phân biệt được các bạn gái của anh!
J: - Anh sẽ làm
bất cứ điều gì vì em. Nói cho anh biết anh không nên làm gì?! Nói anh đi!
Je: -
Đừng khiến em phải tranh giành anh với Sherlock Holmes!
Anh J đã bỏ cuộc hẹn đêm Giáng sinh với bạn gái để ở
bên cạnh S bảo đảm an toàn cho anh. Qua việc này chúng ta rút ra được kết luận
rằng, các chị gái tốt nhất là đừng dây dưa gì tới J vì cuối cùng các chị cũng
chỉ là người đến sau anh Sherlock để làm bình phong và chịu uất ức mà thôi.
Johnlock là chân ái các chị nhớ nhé :v
Fangirl lần hai
Phân cảnh J gặp
riêng I, sau khi mọi người đều tưởng cô đã chết. Qua từng lời nói, J thể hiện rằng
mình hiểu rất rõ S, J cũng cho thấy anh đang ghen với I (anh hỏi kĩ về vụ tin
nhắn giữa hai người, và khá bất mãn khi thấy I nhắn tin tán tỉnh S), nhưng dù
ghen, anh vẫn không ích kỷ giữ bí mật về I (J cho rằng S có tình cảm với I và anh
muốn I cho S biết cô còn sống để S không còn phải buồn bã). Ánh mắt sắc sảo của
I dễ dàng nhìn thấy tất cả.
Khúc J khăng
khăng bắt I phải báo với S là cô còn sống:
I: - Tôi đã gửi
một thứ cho Sherlock để cất giữ nó an toàn, bây giờ tôi cần lấy lại nó. Tôi cần
sự giúp đỡ của anh.
J: - Không.
I: - Đó là vì sự
an toàn của chính anh ta.
J: - Điều này
cũng vậy – John nghiêm giọng – Hãy nói với anh ta rằng cô còn sống!
I: - Tôi không
thể.
J: - Tốt thôi,
tôi sẽ nói và tôi vẫn sẽ không giúp cô.
Khúc J thể hiện
cơn ghen:
I: - Tôi thường
nói gì nào?
J hét lớn: - Cô
thường nói gì à?!? Cô đã nhắn tin rất nhiều cho anh ấy!
I: - Chỉ là về
mấy thứ bình thường thôi mà.
J: - Không có
gì là bình thường trong vụ này cả. (hạ giọng)
Irene bắt đầu đọc
các tin nhắn mình gửi cho S.
John nhìn Irene
với ánh mắt truy xét.
J: - Cô và
Sherlock Holmes đang ve vãn nhau?
I: - Tôi ve vãn
anh ta, Anh ta không bao giờ trả lời.
J: - Không,
Sherlock luôn trả lời mọi thứ. Anh ta là quý ông khôi hài. Anh ta sẽ cố sống
lâu hơn cả thượng đế để nói đến cùng.
I: - Điều đó có
làm tôi trở nên đặc biệt không?
J: - Tôi không
biết, có thể.
I: - Anh ghen
sao?
J: (đơ một
chút) - Chúng tôi không phải là một cặp.
I: - Có, các anh là một cặp. - Irene nhanh chóng đáp lại như một điều hiển nhiên, khiến John cũng phải im lặng.
Anh cảm thấy như thế nào về Irene?
J thực sự quan
tâm tới cảm xúc của S đối với I. Có thể J chỉ muốn xác thực chuyện tình cảm của
S vì từ trước tới nay S luôn khăng khăng rằng tình cảm trai gái là một chuyện
ngu ngốc. J cũng có thể lo lắng rằng S sẽ vì gái mà bỏ quên mình lắm chứ!
John cầm ly rượu
trên tay. Anh đứng sau lưng Sherlock và bắt đầu hỏi về vụ án, về chiếc điện thoại.
Bỗng giọng anh ngập ngừng và trầm xuống:
J: - Vậy là, cô
ta vẫn còn sống. Chúng ta cảm thấy thế nào về việc đó?
Sherlock im lặng
một lúc, đủ lâu để biết rằng anh thực sự nghĩ ngợi về điều đó. Nhưng anh chỉ
đáp lại một câu không liên quan:
S: - Chúc mừng
năm mới, John.
J: -
Anh có nghĩ là sẽ gặp lại cô ta lần nữa không? (anh có mong gặp lại cô ta
không?)
Sherlock quay lại nhưng vẫn in lặng, mặc cho John đang nhìn về phía mình chờ đợi một câu trả lời, anh nắm lấy cây vĩ cầm và bắt đầu kéo khúc nhạc giáng sinh đượm buồn.
Thà xấu tính còn hơn để chúng nó thả thính nhau
Một lần nữa, J
lại phải làm người thứ 3 xen vào khoảnh khắc của S và I. Lúc nhìn thấy hai anh
chị tán tỉnh nhau và nhìn nhau chăm chăm, J khó chịu ra mặt và ngay lập tức
buông lời phá đám.
Sherlock làm một
chiếc điện thoại giả giống với bản thật để lừa Irene tiết lộ mật khẩu, nhưng
không ngờ Irene đã nhanh trí ấn mật khẩu giả. Các đường đi nước bước của họ như
một ván cờ chưa hồi kết thúc.
I: - Tôi đã nói
với anh chiếc điện thoại đó là cuộc sống của tôi. Tôi biết khi nào thì nó ở
trong tay tôi.
S: - Ồ, cô cũng
rất được đấy.
I: - Anh cũng
không tồi đâu (nói với vẻ mặt đắc chí). Cả hai nhìn thẳng mắt nhau lâu đến nỗi
cả căn phòng bỗng im bặt lạ thường. John nhìn giữa hai người, mắt nheo lại, đôi
lông mày nhíu xuống với sự khó hiểu, khóe miệng anh cong xuống lộ rõ vẻ khó ưa.
J: - Hamish. (I
và S quay lại nhìn J khó hiểu) John Hamish Watson, nếu như hai người đang cần
tìm tên cho đứa con. (mặt tỉnh bơ)
Không muốn Sherlock đau lòng
Cuối cùng thì vụ án về
Irene đã được giải quyết. J được M báo về cái chết của I. M gợi ý cho J về một
câu chuyện khác để kể lại cho S, thay vì nói rằng I đã chết thì bảo cô
đang…tung tăng ở Mỹ. (Sherlock, anh thực sự may mắn vì còn hai người đàn ông lo
lắng cho trái tim của anh đấy =))). J thực sự nói dối rất dở. Anh đã phải ậm à ậm
ừ, rồi hít một hơi thật sau mới có thể nói ra được. Nhưng bởi vậy cũng rất dễ
thương :)))
J: - Chào! Ờ không, đó, ừm... đó là về Irene Adler.
Sherlock rời mắt khỏi chiếc kính hiển vi nhìn John, gương mặt tỏ vẻ không có bất cứ quan tâm nào đặc biệt.
S: - Sao nào? Chuyện gì đã xảy ra? Cô ta đã quay lại sao?
J: - Không, cô ta... tôi đã gặp Mycroft dưới kia, anh ta phải nghe điện thoại.
Sherlock đứng dậy, bước lại gần John: - Cô ta trở lại London sao?
J: - Không. Cô ta, ờ... - John nhìn hướng khác, ậm ừ hồi lâu, rồi anh hít một hơi mạnh và ngước lên, bắt gặp ánh mắt dò xét của Sherlock chỉ cách mặt mình một bước chân, anh thốt ra nhanh chóng - Cô ta đang ở Mỹ.
S: - Ở Mỹ sao?
J: - Tham gia một chương trình bảo vệ nhân chứng, chắc chắn là vậy.
Thực chất Irene vẫn còn sống ở đâu đó nhờ một sự trợ giúp đặc biệt =))) Sherlock mà, anh đâu có ngây thơ vậy đâu John, anh biết hết, nên mặt anh rất tỉnh.
Trước khi rời đi thì John vẫn quay lại hỏi lần cuối "Cô ta có bao giờ nhắn tin cho anh nữa không, sau tất cả những chuyện đó?", "Cô ta nói gì?". Anh phải hỏi lại cho chắc ăn ấy mà, sau tất cả mọi chuyện làm sao anh có thể yên tâm cho qua chứ! =))
Vậy là kết thúc tập đầu tiên của season 2. Tập này thực sự hint
không nhiều, chủ yếu mình cóp nhặt và thêm muối đẩy thuyền.
Chúng ta có thể
thấy rằng dù bình bông có xuất hiện bao nhiêu đi chăng nữa, bromance vẫn chiếm
một vị thế thượng phong trong bộ phim này.
Về Sherlock:
-
Không
thèm nhớ tên bạn gái của J
-
Làm
bạn gái của J phải ghen tỵ với mình mà bỏ đi.
-
Trộm
đồ theo ý nguyện của J.
Về John:
-
Bỏ
hẹn bạn gái để theo S.
-
Phá
đám những khoảnh khắc ngôn tình của S và I.
-
Quan
tâm về đời sống tình cảm, cảm xúc của S.
Về nhân vật nữ:
-
Luôn
có những câu đẩy thuyền rất mạnh.
-
Đầu
phim có thể chiếm cảm tình, cuối phim kiểu gì cũng bị phũ.
-
Làm
nền cho S và J.
Nhiêu đó đã đủ
chưa? Đã cảm thấy thỏa mãn trong tập phim ngập tràn thính ngôn tình chưa? =))) Tôi tin là chưa :v Nhưng tôi đã cố hết
sức. Yên tâm đi, dàn hậu thuẫn quyền lực vẫn còn để dành các tập phim sau cho
Johnlock mà, thêm tí sóng gió cho đời nó mặn thôi =)))) Hẹn gặp lại mọi người ở
tập 2.
Nhận xét
Đăng nhận xét